đợi mưa trên đảo sinh tồn

ĐỢI MƯA TRÊN ĐẢO SINH TỒN
(Trích)

Chúng tôi ngồi bên trên hòn đảo Sinh Tồn
Bóng đen sạm sẫm như gốc cây thô cháy
Mắt đăm đăm quan sát về điểm ấy
Nơi trận mưa thăm hỏi thẳm xa xăm khơi
Ánh chớp xanh rờn nhấp nhoáng phía chân trời…
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt Shop chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu sắc mây tiếp tục thôi ko héo quắt
Đá sinh vật biển tiếp tục nảy cỏ lên xanh
Đảo khơi xa xăm tiếp tục hóa khu đất liền
Chúng tôi ko cạo đầu, nhằm tóc lên như cỏ
Rồi khao nhau
Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
Ôi, ước gì được thấy mưa rơi…
Cơn mưa rộng lớn vẫn rình rập ngoài biển
Ánh chớp xanh rờn vẫn nhấp nhoáng phía chân trời…
Ôi, ước gì được thấy mưa rơi
Chúng tôi tiếp tục trụi trần nhảy choi choi bên trên cát.
………
Dẫu chẳng đem mưa, Shop chúng tôi vẫn sinh tồn
trên mặt mũi đảo
Đảo vẫn tồn tại bên trên hồ nước dông tố bão
Chúng tôi như hòn đá ngàn năm vô đập trái khoáy tim người
Như đá vững chắc, như đá chất lượng tốt tươi…
Mưa vẫn giăng mùng long lanh phía xa xăm khơi
Mưa yểu tướng điệu như 1 nường công chúa
Dù mưa chẳng khi nào cho tới nữa
Thì cứ hiện thị lên thăm hỏi thẳm cuối chân trời
Để khi nào cánh chiến sĩ bọn chúng tôi
Cũng mang trong mình một niềm vui
đón đợi…
1982

TRẦN ĐĂNG KHOA

Bạn đang xem: đợi mưa trên đảo sinh tồn

Cuộc sinh sống của những người chiến sĩ bên trên hòn đảo Trường Sa những những năm vào cuối thế kỷ XX thiệt nhiều quyết tử, vất vả. Trần Đăng Khoa đang được hiểu rõ sâu xa điều này rộng lớn ai không còn, vì thế chủ yếu anh cũng chính là người đồng chí thủy quân điểm đầu sóng ngọn dông tố nhằm đảm bảo an toàn biển khơi trời Tổ quốc. Tập chữ ký "Đảo chìm" và những bài xích thơ viết lách về người chiến sĩ biển khơi như Lính hòn đảo hát tình khúc bên trên hòn đảo, Đồng group tôi bên trên hòn đảo thuyền chài… mãi mãi ở thâm thúy điểm trái khoáy tim người hiểu. điều đặc biệt, hình tượng người chiến sĩ hòn đảo một đợt tiếp nhữa hiện thị lên xinh tươi và chân thật với lòng tin sáng sủa, lòng yêu thương đời thiết thả trước muôn nghìn trở ngại, thách thức được tái mét hiện tại qua loa Đợi mưa bên trên hòn đảo Sinh Tồn, sáng sủa tác năm 1982. Bài thơ nhiều hóa học tự động sự tuy vậy vẫn đằm thâm thúy mạch xúc cảm trữ tình, nhờ này đã phủ rộng tình thương yêu về quê nhà, non sông, tình thương yêu biển khơi hòn đảo linh nghiệm cho tới với từng tất cả chúng ta.

Nhan đề bài xích thơ Đợi mưa bên trên hòn đảo Sinh Tồn đang được khêu gợi cởi cho những người hiểu về hình hình họa những quần đảo đằm thắm trùng dương xung quanh năm thiếu thốn mưa, háo nước ngọt, cuộc sống đời thường thiệt gian khó và nghiêm khắc. Dưới sự nắng nóng như thiêu nhen nhóm và cháy thô cát phỏng, những người dân chiến sĩ bên trên hòn đảo đợi mưa như trẻ con thơ đợi u chợ về, mòn mỏi và thắc thỏm nhằm rồi sau cuối niềm kỳ vọng bại liệt ko khi nào cho tới, đem chăng đơn thuần những “ánh chớp xanh rờn nhấp nhoáng phía chân trời…”. Dù vậy, vượt lên những nghiệt trượt, gian khó, người chiến sĩ hòn đảo vẫn hồn nhiên, yêu thương đời, vẫn “như đá vững chắc, như đá chất lượng tốt tươi”.

Đợi mưa bên trên hòn đảo Sinh Tồn chính thức vì thế một nỗi đợi ngóng rất rất đặc thù của những người chiến sĩ biển: đợi mưa! Mưa là chuyện thông thường, một quy luật của cuộc sống bất ngờ bên trên mặt mũi khu đất này. Nhưng Một trong những quần đảo chi phí chi phí, điều này lại là ân sủng không nhiều của tạo nên hóa. Hình tượng những người dân chiến sĩ ngồi đợi mưa “bóng đen sạm sẫm như gốc cây thô cháy” rất rất quánh miêu tả, rất rất chân thật qua loa ánh nhìn thực tế trụi trần nghiêm khắc. Trong thế ko nên “chờ giặc tới” tuy nhiên là ngóng mưa với con cái đôi mắt đăm đăm quan sát về phương trời xa tít cho tới tội nghiệp. Phải trải đời và hiểu rõ sâu xa, Trần Đăng Khoa mới nhất dựng lên chân dung người chiến sĩ đợi mưa với cùng một thể trạng xung khắc khoải tuy nhiên cũng hồn nhiên cho tới thế. Trong đoạn thơ đầu, người sáng tác dùng tía phiên câu thơ “Ôi, ước gì được thấy mưa rơi” cứ láy cút láy lại ăm ắp ám ảnh. Thêm nữa, khuôn thế đợi mưa cho tới thắc thỏm được xung khắc họa vì thế những hình hình họa thơ ăm ắp tuyệt vời và mạnh mẽ về cảm xúc: “Mắt đăm đăm quan sát về điểm ấy/ Nơi trận mưa thăm hỏi thẳm xa xăm khơi/ Ánh chớp xanh rờn nhấp nhoáng phía chân trời…”.

Xem thêm: phần ảo của số phức

Thêm nữa, khuôn cảnh đợi mưa cho tới nỗi “mặt Shop chúng tôi ngửa lên như đất” đem gì bại liệt rất rất tội nghiệp và xứng đáng thương quá! Thế tuy nhiên, mưa vẫn ở đâu điểm chân mây xa xăm lắm. Vậy là trận mưa vô tâm tưởng lại xuất hiện tại như 1 thế tất cứu vớt cánh nỗi đợi ngóng của những người dân chiến sĩ đảo: “Những màu sắc mây tiếp tục thôi ko héo quắt/ Đá sinh vật biển tiếp tục nảy cỏ lên xanh rờn... Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt”. Quả là 1 cảnh đợi mưa đặc biệt quan trọng tuyệt vời, nhờ này mà tạo ra sự tứ thơ rực rỡ, lưu lốt ấn đậm đà trong thâm tâm người hiểu xuyên suốt rộng lớn tư mươi trong năm này.

Cứ thế thi sĩ thỏa mức độ tưởng tượng trận mưa tiếp tục ùa về bên trên hòn đảo vô tâm trí của biết rất nhiều người chiến sĩ đợi ngóng, trông ngóng. Mưa tắm táp đuối lành lặn. Mưa như ko khi nào được mưa, đùng đùng sấm sét. Người chiến sĩ hòn đảo cứ “nhảy choi choi bên trên cát”, cứ úp mồm vô tay tuy nhiên gào như ếch nhái uôm uôm từng hòn đảo, rồi mặt mũi ngửa lên hứng nước như khu đất hạn bắt gặp mưa. Một niềm hạnh phúc vỡ òa vô tưởng tượng, vô xúc cảm miên man và nỗi “thắc thỏm nụ cười ko phát biểu hết”.

Xem thêm: nhất chí hay nhất trí

Hai cực khổ thơ cuối bài xích là điều xác minh đinh ninh của những người chiến sĩ về việc tồn tại bạt tử của quả đât và quần đảo linh nghiệm của Tổ quốc. Bởi lẽ hòn đảo Sinh Tồn vẫn trong khoảng tay của Bà u VN nhiều lòng nâng niu và nhân hậu, người đồng chí thủy quân vẫn “như hòn đá ngàn năm vô đập trái khoáy tim người”. Dù đợi mưa tuy nhiên mưa ko cho tới, người chiến sĩ vẫn đang còn nụ cười đón đợi mưa như 1 lẽ sinh sống khoan thai vô thế hiên ngang của những người dân chiến sĩ biết vượt qua thách thức, nghiêm khắc, thực hiện cột mốc chi phí chi phí canh phòng biển khơi trời Tổ quốc: “Dẫu chẳng đem mưa, Shop chúng tôi vẫn tồn tại bên trên mặt mũi đảo/ Đảo vẫn tồn tại bên trên hồ nước dông tố bão/ Chúng tôi như hòn đá ngàn năm vô đập trái khoáy tim người/ Như đá vững chắc, như đá chất lượng tốt tươi…”.

Đợi mưa bên trên hòn đảo Sinh Tồn đem giọng điệu hóm hỉnh, hí hửng tươi tắn, phản ánh cuộc sống đời thường của những người chiến sĩ bên trên những quần đảo đằm thắm trùng dương sóng nước. Bài thơ nhờ thế đang được nhằm lại tuyệt vời khắc sâu vào tâm trí trong thâm tâm người hiểu, nhất là vô quy trình toàn nước cộng đồng tay thiên về biển khơi hòn đảo đằm thắm yêu thương - 1 phần núm ruột linh nghiệm của Tổ quốc.

LÊ THÀNH VĂN