chúng tôi đã đi không tiếc đời mình

Một ngày vào cuối tháng 5, Mậu Thân - 1968. Bóng chiều vừa phải lên, tuyến phố xã nhuốm màu sắc cỏ héo. Gió lào thổi rát cả rặng tre, cuộn cát trở nên các mùa White xóa. Bố tôi Khi cơ lên tám, tay níu chặt bàn tay bà o (em gái ông nội của tôi) rồi nức nở:

- O ơi, o ở trong nhà với con cháu, o chớ chuồn Truông Bồn nữa.

Bạn đang xem: chúng tôi đã đi không tiếc đời mình

- Cháu ở trong nhà ngoan ngoãn, o chuồn mùa ni rồi mùa sau o về mua sắm kẹo bột cho tới nha.

Bố tôi vẫn một mực khăng khăng:

- Không! Cháu ham muốn o ở trong nhà với con cháu cơ. Chú Huấn ơi, chú rời khỏi phía trên lưu giữ o Bốn ở lại chuồn.

Câu chuyện kỷ niệm mái ấm gia đình này được tía tôi kể lại cho tới tôi nghe rất nhiều lần. Lần này tía tôi cũng khóc nức nở. Ngày ấy, linh giác của một đứa con trẻ méc bảo tía tôi cần lưu giữ bà o ở lại tuy nhiên ko thể. Đồng group ở Đại group thanh niên xung phong 332 (Nghi Lộc, Nghệ An) cần thiết phái nữ đái group trưởng nhằm lãnh đạo trọng trách bảo vệ gân máu giao thông vận tải tuyến phố 15A, Truông Bồn nhập quy trình tiến độ kịch liệt sau chiến dịch Mậu Thân. Lúc cơ, nhì chú con cháu cứ thế chỉ biết đứng nhìn hình bóng o từ từ rời xa lũy tre xã Thái Học (xã Nghi Thái, thị xã Nghi Lộc).

Ai cũng tiếc tuổi hạc trăng tròn thì còn chi Tổ quốc - 1

Khu di tích lịch sử lịch sử hào hùng Truông Bồn nằm khoèo bên trên xã Mỹ Sơn, thị xã Đô Lương, tỉnh Nghệ An (Ảnh: Hoàng Lam)

Trong giờ Nghệ, "Truông" là danh kể từ nhằm có một đoạn đèo dốc chạy thân thuộc nhì vách núi hiểm trở. Truông Bồn lâu năm khoảng chừng 5km, lối đi lội, hẹp, núi gò đan xen vực sâu sắc. Trong cuộc chiến tranh, phía trên từng là tọa phỏng bị tiêu diệt. Có những ngày du lịch năm 1968, máy cất cánh Mỹ tấn công đập phá lên đến 131 chuyến, Truông Bồn trong cả ngày tối ko ngớt giờ bom đạn. Tại điểm này, mặt mũi lối như bờ ao. Hố và hố đong giàn giụa bóng tối.

Năm cơ, bà o tôi tròn trặn trăng tròn tuổi hạc, cái tuổi hạc đẹp tuyệt vời nhất của thì đàn bà, quả như câu nói. ca bất tử: "Cô gái miền quê rời khỏi chuồn cứu vãn nước. Mái đầu xanh xanh rì tuổi hạc trăng tròn trặn...". Những cô nàng Lam Hồng chuồn san rừng, bạt núi, sửa đường sau những loạt bom rơi, thực hiện hoa tiêu xài sinh sống thân thuộc bom gào đạn xối nhằm từng đoàn xe cộ trực tiếp cho tới mặt trận.

Trên mặt mũi khu đất đem biết bao khoảng chừng trời tươi tỉnh đẹp nhất, tuy nhiên ở Truông Bồn là khoảng chừng trời của hàng trăm ngàn hố bom. Nhìn xuống hố bom, mưa lưu lại từng khoảng chừng trời nho nhỏ. Mỗi khoảng chừng trời cơ tràn đầy những miếng ký ức của biết bao nhân loại vày xương, vày thịt vẫn sinh sống và pk, ni hòa nhập lòng khu đất u.

Giữa nhì đỉnh núi một khoảng chừng trời vẫn vỡ. Sáu ngày sau khoản thời gian đái group trưởng Nguyễn Thị Bốn cho tới đơn vị chức năng, tin tưởng dữ báo về gia đình. Trưa ngày 6/6/1968, Đại group 332 đang khiến trọng trách cứu vãn đoàn xe cộ chở mặt hàng bao gồm 12 cái của Tiểu đoàn 502, Đoàn 559, thì trúng mùa tập luyện kích của sản phẩm cất cánh. Tiểu group TNXP khi cơ đem 7 người, toàn bộ đều quyết tử bên trên vị trí.

Những gì đơn vị chức năng gửi lại mái ấm gia đình tôi là cái tía lô, áo trấn thủ, nón cứng và cỗ xống áo màu sắc cỏ héo... Thương bà o quá! Những tối trăng thanh bão đuối, côn trùng tình ở quê vẫn đợi bà o ngày về.

Xem thêm: toán lớp 4 tìm x

Ông nội tôi là kẻ vẫn trình làng cho tới tôi cuốn đái thuyết "Thép vẫn tôi thế đấy" - gối đầu nệm của biết bao mới thanh niên. Đó là cuốn đái thuyết trước tiên tôi gọi nhập cuộc sống và luôn luôn lưu giữ mãi lời nói phổ biến của hero Pavel: "Cái quý nhất của nhân loại tớ là việc sinh sống vày đời người chỉ sinh sống mang trong mình 1 chuyến. Vậy thì toàn bộ đời tớ, toàn bộ mức độ tớ hãy sinh sống vì thế những sự nghiệp cao đẹp tuyệt vời nhất bên trên đời, cơ là việc nghiệp đấu giành giải tỏa dân tộc bản địa, giải tỏa loại người".

Hẳn là vì thế lẽ cơ, Khi nhưng mà tổ quốc, quê nhà bị bom đạn kẻ thù xới lên từng tấc khu đất, biết từng nào cuộc sống tươi tỉnh con trẻ vẫn xong xuôi làm cho cuộc sống không giống về sau mãi được tươi tỉnh xanh rì. Có những chết choc vẫn hóa trở nên bất tử. Thế hệ con trẻ Shop chúng tôi luôn luôn mãi kiêu hãnh vì thế nằm trong nòi giống, loại máu với những người dân giản dị và yên tâm nhằm rồi "họ đã trải rời khỏi Đất Nước".

Vùng cán xoong - Tuyến lửa Khu 4 từng mang trong mình 1 tuyến phố tuổi hạc nhì mươi, từng mang trong mình 1 Truông Bồn mưa bom bão đạn, điểm lớp lớp TNXP xả thân thuộc, dốc mức độ đáp ứng giao thông vận tải thông trong cả, gửi vận tải sản phẩm & hàng hóa, đáp ứng pk và kiến tạo. Đây là điểm quy tụ vong hồn của một.240 cán cỗ, chiến sỹ vẫn quả cảm pk và dũng mãnh quyết tử, nhập cơ đem những sự quyết tử oanh liệt, phát triển thành lịch sử một thời như 13 chiến sĩ TNXP Đại group 317 bị bom Mỹ vùi lấp vào mon 10/1968…

Nơi cơ cũng đều có bà o của tôi, phái nữ đái group trưởng nằm trong 6 TNXP Đại group 332, vẫn té xuống ở tuổi hạc nhì mươi.

Chiến trận ko cần là điểm giành cho phụ phái nữ xông trộn. Nhưng ở khu đất này, cho tới phần quyến rũ và mềm mại, êm ả dịu dàng nhất của tất cả dân tộc bản địa cũng lao vào mưa bom bão đạn, vày đó là trận chiến tột nằm trong tử sinh. lõi bao mái ấm gia đình nước Việt Nam vẫn cần nén mặt hàng triệu nỗi nhức riêng rẽ để sở hữu một nụ cười công cộng cho tất cả dân tộc bản địa. Cái giá bán của song lập, tự tại, thống nhất đồ sộ rộng lớn biết chừng này.

"Chúng tôi đã từng đi ko tiếc đời mình

Những tuổi hạc trăng tròn làm thế nào ko tiếc,

Nhưng ai ai cũng tiếc tuổi hạc trăng tròn thì còn chi Tổ quốc ?

Cỏ sắc nhưng mà lạnh lẽo quá, cần ko em…" (trích bài bác thơ Khúc bảy - Thanh Thảo)

Xem thêm: người lái đò sông đà trữ tình

Những mẩu truyện xưa tuy nhiên ko khi nào cũ, luôn luôn cho từng nhân loại thời buổi này một khoảng chừng lặng nhằm phân bua lòng hàm ân vô hạn, nhằm chiêm nghiệm về cuộc sống, về lẽ sinh sống, về phong thái sinh sống và trách móc nhiệm trước Tổ quốc, non nước.

Tác giả: Thượng úy Nguyễn Văn Thực là Cán bộ Công an Thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An. Năm 2022, anh giành giải Nhì giải Báo chí Búa liềm vàng tỉnh Nghệ An và Giải C Toàn quốc cuộc đua viết lách chủ yếu luận.

Chuyên mục TÂM ĐIỂM ngóng cảm nhận được chủ ý của chúng ta gọi về nội dung nội dung bài viết. Hãy nhập phần Bình luận và share tâm lý của tôi. Xin cảm ơn!